
Khi lịch sử biến thành truyền thuyết, khi truyền thuyết trở thành thần thoại, khi thần thoại đã trở nên phai mờ, lốm đốm, khi bụi cát thời gian vùi lấp tất cả, thì tên tuổi của chúng ta, câu chuyện của chúng ta, vẫn sẽ được lan truyền trong dòng sông năm tháng, tựa như mặt trời treo cao trên bầu trời, vĩnh hằng chiếu rọi mặt đất, mãi mãi không bao giờ tắt.
Hãy nhớ rằng, đã từng có một nhóm người như thế, họ ngẩng cao đầu đứng giữa trời đất, như những cây cột chống trời, chưa từng cúi mình khuất phục trước bất kỳ ai. Tay họ nắm giữ gió sấm, chân họ đạp lên rồng rắn, một quyền của họ có thể làm nứt toác mặt đất, một chưởng của họ có thể làm vỡ vụn cả tinh tú. Họ là tổ tiên của chúng ta, họ có cùng huyết mạch với chúng ta, khi họ bước đi trên mặt đất, họ tự xưng là Vu, khi họ phá vỡ hư không, họ được tôn là Vu Thần!
Nhập bình luận
Danh sách bình luận