
Lý Mộc Dương xuyên không, may mắn là có hệ thống, nhưng xui xẻo là hệ thống này chỉ dùng để chơi game.
Thôi thì, chơi game thì chơi game, dù sao có còn hơn không.
Ở trong game, hắn vừa cường đại vừa thần bí, khiến cho vị tiên tử thoát tục cũng phải rung động.
Dù sao cũng chỉ là game, mình đi khám phá hết bản đồ chắc không thành vấn đề gì đâu nhỉ?
Mãi cho đến một ngày, vị tiên tử trong game tìm đến tận cửa, Lý Mộc Dương mới tá hỏa nhận ra: Rõ ràng đã nói là game, sao lại thành thật rồi?
“Khoan đã... Mọi người nghe tôi giải thích đã!”
Tôi thật sự chỉ chơi game thôi mà....
Nhập bình luận
Danh sách bình luận