
Tại Thanh Vân Phong, Lục Trường Sinh nổi danh là "phế vật lười biếng nhất lịch sử". Mười năm nhập môn, hắn không màng tu luyện, suốt ngày chỉ ngủ, bị cả tông môn xem là gánh nặng, chỉ chờ ngày bị sư tôn Mạc Thanh Vân đuổi khỏi núi.
Nhưng thiên hạ nào có hay, mỗi giấc ngủ của hắn lại là một lần thần hồn du hành đến Cửu Thiên Thập Địa, âm thầm tu luyện những bí kíp kinh thiên động địa nhất. Đối với Lục Trường Sinh, ngủ chính là tu hành!
Cuộc sống yên bình chấm dứt khi Thiên Ma Tông ồ ạt tấn công, Thanh Vân Phong đứng trước nguy cơ diệt vong. Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Lục Trường Sinh đang ngủ gật bỗng uể oải ra tay. Chỉ bằng một chiêu "Nhất Kiếm Trấn Thiên", cường địch đã tan thành tro bụi. Toàn bộ tông môn chấn động!
"Cái gì? Tên phế vật đó... một chiêu diệt sạch ma đầu?"
"Hóa ra... hắn ngủ không phải lười, mà là đang tu luyện đến cảnh giới mà Lão tổ cũng không thể chạm tới?!"
Từ đây, bức màn bí mật được vén lên. Vị tiểu sư đệ "vô dụng" bắt đầu hành trình nghịch thiên chân chính. Một ngón tay đè bẹp thiên tài kiếm đạo Lôi Vô Kiệt, một mình xông vào Cấm Địa Chí Tôn cứu sư tôn, dùng máu Thái Cổ sưởi ấm trái tim lạnh giá của Cửu Sư Tỷ.
Khi kẻ địch cuối cùng, một Cửu Thiên Đại Đế xuyên không giáng thế, muốn dùng uy áp vạn cổ đè bẹp hắn, Lục Trường Sinh chỉ nhẹ nhàng phủi áo, ánh mắt lười biếng ngày nào nay chứa cả trời sao:
"Ngươi nghĩ ta là sâu kiến? Không... Ta là Lục Trường Sinh, là kẻ duy nhất dám Nghịch Thiên mà không chết!"
Nhập bình luận
Danh sách bình luận