
"Đây là kiếm của ta, cũng là quan tài của ta."
Năm mười sáu tuổi, Ninh Trường Cửu khoác đạo bào xanh, treo kiếm trước ngực, nói câu ấy rồi bước lên con đường nghịch thiên: từ phàm vào thần, từ nhân gian tiến thẳng thần quốc.
Thế giới này đã không còn là nhân gian của cổ thần. Ngoại thần giáng lâm, dựng nên Mười Hai Thần Quốc giam cầm thiên địa, biến “phi thăng” thành một chiếc cối xay tàn nhẫn—kẻ lên trời thì diệt, linh khí quy về Hắc Chủ. Giữa màn đêm tuyệt vọng ấy, một kế hoạch “săn quốc” kéo dài vạn cổ được lặng lẽ kích hoạt, chờ đợi người định mệnh châm lên ngọn lửa đầu tiên.
Ninh Trường Cửu bước vào ván cờ sinh tử đó với một thanh kiếm, một quy tắc và một niềm tin son sắt.
Hắn cùng sư muội Ninh Tiểu Linh theo chân sư phụ Ninh Cầm Thủy vào Quỷ Hoàng Thành để làm pháp sự trừ tà. Nhưng trong hoàng thành giăng đầy mưa bụi và sát khí, dường như hiểm nguy lớn nhất không đến từ oán hồn ma quỷ, mà đến từ chính người thầy sớm tối kề cận. Lão nhân với ánh mắt tính toán, những lời dặn dò thấm thía và lá bùa hộ mệnh đầy ẩn ý, liệu đang che giấu bí mật kinh hoàng nào?
Giờ Tý đêm nay, tại pháp đàn nơi cung viện ma ám, khi hồi chuông vang lên, đó sẽ là lúc hàng ma, hay là lúc tế phẩm bị đưa lên bàn thờ?
Từ sơn môn đến triều đình, từ giang hồ đến thần điện, mỗi trận chiến là một lần đặt cược bằng sinh tử, mỗi bước tiến là một quốc độ lung lay. Hắn sẽ học dưới cửa thầy, kết giao bằng hữu, giấu đi lưỡi kiếm sắc bén nhất trong vỏ bọc lễ nghi—chờ đến ngày đao quang lóe lên, trời đất phải đổi màu.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận