
Có người nói: “Quan tham không thể là trung thần.” Nhưng cũng có kẻ tin rằng: “Chỉ có quan tham mới dám làm trung thần.”
Lâm Bắc Phàm, một người từ thế giới hiện đại, xuyên không đến Đại Võ hoàng triều đang trên bờ sụp đổ. Hắn đỗ Trạng Nguyên, bước vào quan trường, những tưởng sẽ phò tá minh quân, lưu danh sử sách.
Ngờ đâu, thứ chờ đợi hắn lại là một hệ thống trớ trêu mang tên [Siêu Cấp Tham Quan].
Muốn mạnh lên? Phải tham ô. Muốn sống sót giữa triều đình thối nát? Phải trở thành kẻ bị người đời phỉ nhổ.
Thế là, hắn bắt đầu con đường quan lộ đầy nghịch lý: ban ngày vơ vét của cải, biển thủ quốc khố, khiến trăm quan căm phẫn, dân chúng oán than. Nhưng đêm đến, số tài sản đó lại âm thầm chảy đến tay những người nghèo khổ, trở thành hy vọng cho kẻ cùng đường.
Giữa lúc cả thiên hạ gọi hắn là quốc tặc, thì trên ngai vàng, vị Nữ Đế trẻ tuổi bị cho là bù nhìn lại mỉm cười, ánh mắt chứa đựng thâm ý: "Lâm ái khanh, trẫm biết ngươi đang gánh vác trọng trách cho thiên hạ. Mọi oan ức này, trẫm đều hiểu."
Không chỉ có nàng, những nữ tử tài kiệt xuất chúng khác cũng nhìn thấu lớp mặt nạ của hắn, nguyện cùng hắn san sẻ sinh tử.
Hắn là tham quan khét tiếng trong miệng bá quan văn võ. Hắn là trung thần đơn độc trong mắt hồng nhan tri kỷ.
Rốt cuộc, hắn là tội nhân của triều đình, hay là vị cứu tinh thầm lặng của Đại Võ? Hãy cùng theo dõi hành trình của Lâm Bắc Phàm, nơi ranh giới giữa trung và gian chỉ cách nhau một lớp mặt nạ, và sự thật luôn là điều bất ngờ nhất.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận