
Khi vệt sao đỏ xé toạc bầu trời, nền văn minh nhân loại bị đẩy lùi về thời kỳ đồ đá. Mọi thành tựu khoa học kỹ thuật đều hóa thành tro bụi.
Trong thế giới hỗn loạn ấy, Trần Linh tỉnh dậy trong thân xác một thiếu niên, khoác trên mình hý bào đỏ thẫm như máu, mất đi mọi ký ức. Hắn lần theo bản năng trở về "nhà", chỉ để đối mặt với ánh mắt kinh hoàng của cha mẹ.
Bởi vì, chính tay họ... đã sát hại "con trai" mình vào đêm hôm trước.
Vậy, kẻ trở về này... là ai?
Cơn ác mộng chỉ thực sự bắt đầu khi Trần Linh bị kéo vào một sân khấu quỷ dị không lối thoát. Dưới ánh đèn, hắn là diễn viên duy nhất. Dưới khán đài, hàng ngàn cặp mắt đỏ rực của những "khán giả" không phải người đang chăm chú dõi theo, đánh giá từng cử chỉ của hắn.
Hắn buộc phải diễn, phải làm hài lòng chúng. Vì nếu "Giá trị kỳ vọng" xuống quá thấp, sân khấu sẽ không còn đảm bảo an toàn cho diễn viên.
Khi ranh giới giữa sân khấu và thực tại dần xóa nhòa, và dòng chữ máu hiện lên trên sàn nhà: 【CHÚNG TA ĐANG NHÌN NGƯƠI】, Trần Linh biết rằng, vở kịch kinh hoàng này chỉ vừa mới bắt đầu.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận