
Một vụ nổ địa chất bất ngờ tại núi Côn Luân đã ném chuyên gia Vân Xuyên xuyên qua không-thời gian, tỉnh dậy trong hình hài một đứa trẻ sơ sinh giữa thời đại nguyên thủy hoang dã.
Ngay khi mở mắt, hắn đối mặt với một thế giới tàn khốc. Sự xuất hiện của hắn, tựa một quả cầu ánh sáng, đã quét sạch cả một đàn trâu rừng. Giờ đây, hắn trần trụi, yếu ớt, chỉ có ba chiếc răng sữa, và là "con mồi" hoàn hảo giữa hoang mạc.
Xung quanh là bầy sói xanh (Thanh Lang) nhe nanh, là mãnh hổ rình rập, và một thế giới mà luật mạnh yếu là tối thượng.
Nhưng giữa đống xác chết, một con trâu rừng nhỏ duy nhất còn sống sót, run rẩy tiến lại, cúi đầu trước "sinh vật" nhỏ bé đã tạo nên thảm kịch. Nó thừa nhận hắn là vị Vua mới.
"Ta không phải dã nhân!"
Đó là lời gào thét trong tâm trí Vân Xuyên. Dù thân xác này thuộc về xã hội săn bắn hái lượm, nhưng linh hồn hắn chứa đựng kiến thức của cả một nền văn minh.
Từ bàn tay trắng – chưa biết săn bắt, chưa biết lao động – hắn bắt đầu hành trình sinh tồn. Hắn dùng trí tuệ hiện đại để chế tạo công cụ, để thuần phục thú dữ, để đoàn kết bộ tộc. Giữa vô vàn thử thách từ thiên nhiên khắc nghiệt đến các bộ lạc thù địch, Vân Xuyên quyết tâm không cam chịu số phận của một "dã nhân".
Hắn sẽ xây dựng một tương lai. Hắn sẽ làm "chúa tể" — không phải bằng hàm răng và móng vuốt, mà bằng tư duy, tổ chức và chiến thuật.
Đây là hành trình đầy mồ hôi và mưu lược, đưa một con người hiện đại từ thân phận yếu thế nhất, từng bước leo lên đỉnh cao quyền lực, biến vùng đất hoang sơ thành một đế chế.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận