
“Không được động vào mộ tổ!!! Thứ trong mộ tổ không thể thấy lại ánh mặt trời!!!”
Đó là lời cấm kỵ truyền từ đời này sang đời khác của nhà họ Trương. Nhưng đối với một gia đình bị vận xui đeo bám đến cùng kiệt, bị người đời xa lánh như ôn dịch, lời cấm ấy chẳng khác nào một sự thách thức. Người ta nói nhà tôi nghèo vì có quỷ ám, nhưng sự thật còn kinh khủng hơn: trong mộ tổ nhà tôi chôn một con Quỷ Nghèo.
Âm trạch vào quỷ, dương trạch bất an. Con quỷ ấy đã khiến nhà họ Trương đời đời kiếp kiếp phải sống trong cảnh bần hàn, chết trong tức tưởi. Anh cả tài hoa chết đuối sông, anh hai khỏe mạnh bị sói ăn thịt. Nỗi uất hận tột cùng đã đẩy cha tôi đến bước đường cùng. Ông quyết định phá vỡ lời cấm, đào tung ngôi mộ tổ để đối mặt với con quỷ đã hủy hoại gia đình mình.
Ngày hôm đó, trời quang bỗng sấm chớp đùng đùng, đất dưới lưỡi xẻng tuôn ra máu tươi. Khi nắp quan tài bật mở, cha tôi chỉ kịp nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng tột độ trước khi gục chết ngay bên huyệt mộ.
Cha chết đi, nhưng tai ương chỉ mới bắt đầu.
Tôi, Trương A Tứ, là đứa con được hoài thai trong sự chết chóc và oán hận. Ngày tôi chào đời, đất trời nổi giận, súc vật hoảng loạn, mọi nẻo đường vào thành đều bị chặn đứng bởi những thế lực vô hình. Dường như cả cõi âm và dương đều không muốn cho tôi tồn tại.
Sinh ra đã mang trên mình một bản Âm Hôn Khế – khế ước hôn nhân với người đã khuất, vận mệnh của tôi đã được định đoạt từ trong bụng mẹ. Sợi dây tơ hồng của tôi không nối với người sống, mà buộc chặt vào một thứ gì đó đang ngủ yên dưới ba tấc đất.
Liệu cha tôi đã nhìn thấy gì trong ngôi mộ tổ? Khế ước ma quỷ nào đang trói buộc vận mệnh của tôi? Để sống sót, tôi không thể tu tiên, cũng chẳng có sức mạnh kinh người, mà phải học cách đối mặt với oan khí, quỷ mị, và tìm ra sự thật ẩn sau bản hôn ước chết chóc này.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận