
Lần đầu tiên Đoan Mộc Huyền Ngự gặp Băng Nhi, nàng chỉ là một tiểu oa nhi mềm mại, trắng tròn đáng yêu khiến người ta chỉ muốn ôm vào lòng. Đôi mắt to tròn ướt át của nàng say sưa nhìn hắn, như chứa đựng cả một thế giới ngây thơ.
Từ một "Ngự ca ca" luôn bảo vệ "Băng Nhi" khỏi người anh trai hay bắt nạt, đến lời hứa hẹn trẻ thơ muốn gả cho người đẹp trai như hắn, và nụ hôn phớt vị kẹo hồ lô trong sáng nhưng lại làm xao động trái tim vị thiếu chủ vốn băng lãnh.
Những cánh bồ công anh mỏng manh trở thành tín vật cho lời hẹn ước của họ. Khi hắn phải rời đi, hắn đã dặn nàng: "Khi nào nhớ ta hãy tìm một bông bồ công anh đã kết hạt, thổi bay theo gió chúng sẽ thay Băng Nhi đến bên Ngự ca ca". Bởi thảo nguyên nơi hắn ở chính là quê hương của loài hoa gió ấy.
Năm năm trôi qua, thiếu nữ Băng Nhi với "khuynh thành nhan sắc còn đôi ba phần trẻ thơ" đã tìm đến tận nơi, quyết tâm ở bên cạnh "Ngự ca ca", không cần nhờ đến những cánh bồ công anh nữa. Nhưng hiện thực lại buộc họ phải chia xa một lần nữa. Hắn lại hứa: "Khi hoa tuyết rơi lần thứ mười sáu trong đời nàng rơi ta sẽ đến".
Liệu lời hứa dưới trời tuyết có thành hiện thực? Chàng thiếu chủ liệu có đủ kiên nhẫn chờ đợi "trái non" chín ngọt, hay sẽ tìm cách "không gặp nàng trong chừng ấy năm"? Và làm thế nào hắn đối phó với ông anh vợ tương lai luôn gầm ghè tố cáo hắn là "yêu quái thành tinh", dùng "mĩ nam kế" để mê hoặc muội muội mình?
"Niệm Bồ Công Anh" là câu chuyện tình yêu ngọt ngào, hài hước và lãng mạn giữa Đoan Mộc Huyền Ngự và Băng Nhi, nơi những cánh bồ công anh mỏng manh chở theo nỗi nhớ và lời hẹn ước vượt qua tháng năm.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận