
Từ khi Bàn Cổ khai thiên, Tam Hoàng trị thế, Ngũ Đế định luân, giữa thế gian, con người là linh trưởng của trời đất...
Thời điểm này đang vào cuối thời kỳ của Nhân Hoàng trong Tam Hoàng, Ngũ Đế chưa định, nhân tộc cũng không phải là linh trưởng của trời đất.
Đây là thời đại hoang dã, man rợ, yêu thần, tà thần, thiên thần, chư thần đứng sừng sững, yêu ma, tà ma, thiên ma, quần ma loạn vũ;
Vạn tộc cùng tồn tại, hoang dã sinh trưởng, thống trị thiên hạ, mà nhân hoàng đã già, nhân tộc yếu nhỏ, bị coi là vật hiến tế và lương thực...
Đây không phải là Hồng Hoang, mà là man hoang cuồng dã phóng túng!
Quay về thần thoại cổ điển Trung Quốc, viết nên truyền kỳ man hoang nhân tộc nghịch tập, kính mời đón đọc 《Nhân Đạo Chí Tôn》!
Nhập bình luận
Danh sách bình luận