
Sau khi đột tử, Lâm Chu xuyên đến thế giới song song. Chuyện không may xảy đến, cậu bị trói buộc với một hệ thống mỹ thực kỳ lạ.
Thứ hai mỗi tuần, cậu phải mở một quầy hàng ở một địa điểm ngẫu nhiên, bán một món ngon bất kỳ, khách hàng tìm đến cũng vô cùng đa dạng.
Khi thì bánh bao nóng hổi ở cổng công viên, khi thì cháo trứng muối thịt nạc thơm lừng trên đỉnh núi, lúc lại là mứt quả ngọt ngào trước cổng trường…món nào món nấy đều khiến người ta ứa nước miếng, thèm thuồng không dứt.
Quán ăn của Lâm Chu nổi tiếng với những món ngon khiến khách hàng nhớ mãi không quên, lũ lượt kéo đến… “ĐM, ông chủ bán bánh bao đâu rồi?” “Chỉ vì thèm một bát cháo mà nửa đêm tôi hùng hục leo núi, sợ muộn còn chẳng dám chợp mắt! Ai ngờ ông chủ lại bốc hơi con mẹ nó rồi?”
Rồi các thực khách phát hiện ra, chủ quán của những quầy hàng này đều là cùng một người, chỉ là địa điểm không cố định, đồ ăn mỗi lần lại mỗi khác.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận