
Hắn xuyên không, trở thành Trương Vũ.
Thứ hắn nhận được không phải hệ thống hay bàn tay vàng, mà là một cơ thể kiệt quệ vì thuốc kích thích, và một khoản nợ hơn bảy trăm ngàn không thể trả nổi.
Nguyên chủ của thân xác này đã vay nặng lãi để mua thành tích, vắt kiệt chính mình chỉ để đổi lấy cái mác "học bá" giả tạo. Khi hy vọng cuối cùng vụt tắt, hắn để lại một mớ hỗn độn, một người mẹ đã bỏ đi và một nghi thức bí ẩn trên sân thượng.
Tỉnh dậy giữa tiếng chuông đòi nợ, đối mặt với ký hiệu đen đang lan ra trong lòng bàn tay, Trương Vũ biết mình không còn đường lui.
Giữa thành phố Côn Khư mục rữa này, hành trình của hắn không phải là để tu tiên, mà là để đòi lại một mạng sống.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận