
Xuyên không đến Huyền Thiên giới—một thế giới tu chân thượng đẳng, nơi cường giả vi tôn—Lý Phàm lại nhận phán quyết tàn nhẫn: "Phế thể", không thể tu luyện.
Đang lúc tuyệt vọng, hệ thống bất ngờ kích hoạt!
Nhưng... cái hệ thống này có gì đó không đúng.
Nó không bắt hắn tu luyện thần công, không cho hắn đan dược chí bảo, mà lại giao cho hắn một loạt nhiệm vụ "nông dân" vô cùng quái gở:
Nuôi gà, chăm cá, trồng đào, xới đất, thậm chí là bổ củi giúp Vương đại gia hàng xóm...
Ba năm trôi qua, Lý Phàm chấp nhận số phận, an phận làm một người nông dân bình thường trong thôn nhỏ hẻo lánh.
Chỉ là, hắn không hề hay biết:
Đàn gà hắn nuôi, thực chất là Thuần Huyết Phượng Hoàng.
Đàn cá chép trong ao, toàn bộ đều là Chân Long chính thể.
Cây đào hắn trồng, là thần thụ Bàn Đào.
Cuốn sách «Chăm sóc heo nái sau sinh» hắn đọc, lại là cấm thuật thất truyền...
Lý Phàm luôn miệng khẳng định: "Tôi thật sự không phải cao nhân cái thế!"
Nhưng khi các đại lão tu tiên, từ Thánh nữ tông môn đến Ma vương viễn cổ, tình cờ bước vào sân nhỏ của hắn, họ đều phải run rẩy quỳ lạy:
"Tiền bối chỉ dùng lá cây mà chém rụng sao trời!"
"Ngài ấy đang đi bộ trong tuyệt địa hỗn loạn như đi dạo công viên!"
"Hóa ra 'bình phàm' mới là cảnh giới cuối cùng của Đại Đạo! Chúng con ngộ rồi!"
Đây là câu chuyện dở khóc dở cười về một vị tuyệt thế cao nhân luôn nghĩ mình là người phàm, và hành trình vô tình "giả heo ăn thịt hổ" khiến cả thế giới tu tiên phải chấn động.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận