Mẹ gả tôi cho một phú nhị đại tàn phế cả hai chân.
Ngày cưới, tôi cẩn thận hỏi hắn: “Có cần tôi cõng anh lên giường không?”
Hắn cười vẻ bất cần: “Làm phiền cô rồi.”
Tôi xắn tay áo lên cõng hắn, kết quả đứng không vững, ngã lăn ra đất cùng hắn...
Chỉ thiếu một chút nữa thôi là tôi được trực tiếp thừa kế cả trăm triệu di sản rồi.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận