
Trở thành kế mẫu bất đắc dĩ sau cái chết của tỷ tỷ, Vương Nhược Vân cứ ngỡ mình đã chấp nhận số phận. Nhưng bước vào phủ Quốc Công, nàng mới nhận ra đó không phải là "sống", mà là "tồn tại" giữa lãnh cung vô hình. Trượng phu mang trái tim băng giá, con chồng chất chứa hận thù, mỗi ngày trôi qua là một cuộc chiến tranh giành hơi thở. Khi sinh mệnh dần tàn lụi, nàng khao khát một điều giản đơn: được giải thoát. Nhưng giữa những giằng xé, giữa thù hận và cô đơn, liệu nàng có tìm thấy chút ánh sáng ấm áp nào cho tâm hồn đã rách nát?
"Hồ Điệp Gãy Cánh" là khúc ca buồn về một cánh bướm cố gắng vùng vẫy giữa tơ nhện giăng kín, nơi mỗi nhịp đập cánh đều mang theo máu và nước mắt. Liệu nàng có thể tìm được tự do, hay mãi mãi gãy cánh trong bóng tối?
Nhập bình luận
Danh sách bình luận