
"Ta đã nghe quá nhiều về uy nghiêm của thiên đạo. Về sự trừng phạt giáng xuống kẻ phàm nhân dám ngước nhìn. Nhưng có ai từng hỏi, thiên đạo có thấu hiểu được trái tim con người?
Trong "Đại Bát Hầu", Tôn Ngộ Không không chỉ là một con khỉ đá được sinh ra từ đá. Hắn là biểu tượng của sự phẫn nộ bị dồn nén, của khát vọng bị chà đạp. Khi hắn cầu xin sự công bằng, hắn chỉ nhận được sự thờ ơ. Khi hắn gào thét trong tuyệt vọng, thiên đình vẫn lạnh lùng như băng giá.
Nhưng rồi, Ngộ Không đã nổi giận. Một cơn giận dữ bùng nổ từ tận sâu thẳm linh hồn. Hắn biết, trời sẽ nổi giận. Nhưng hắn cũng tin rằng, sự phẫn nộ của hắn có thể khiến cả thiên đạo phải run rẩy.
Trong thế giới của "Đại Bát Hầu", hãy chứng kiến khoảnh khắc bầu trời rung chuyển, khi Tôn Ngộ Không vung Như Ý Kim Cô Bổng, quyết tâm xé tan xiềng xích của định mệnh. Vạn năm sau, Tam Giới sẽ mãi khắc ghi cái tên Tề Thiên Đại Thánh, không chỉ như một kẻ nổi loạn, mà còn là biểu tượng của sự kiên cường, của ý chí không khuất phục trước bất kỳ thế lực nào!"
Nhập bình luận
Danh sách bình luận