
Ban ngày, Hà Tứ Hải là Hà Đại Lực, gã trai quê cục mịch bán sức lao động trên công trường bụi bặm, chắt chiu từng đồng chỉ với một mục tiêu duy nhất: nuôi cô em gái nhỏ. Cuộc sống của anh là bản hòa tấu của tiếng gạch vữa, mùi mồ hôi và những toan tính đời thường để sinh tồn giữa thành phố đắt đỏ.
Khi màn đêm buông xuống, anh lại trở thành một "Người Dẫn Độ" bí ẩn, người lắng nghe và hoàn thành những di nguyện còn dang dở của các vong hồn.
Anh không trừ ma diệt quỷ, không sở hữu phép thuật kinh thiên động địa. "Năng lực" lớn nhất của anh là sự kiên nhẫn và một trái tim lương thiện, sẵn sàng đi khắp hang cùng ngõ hẻm để thực hiện những ước nguyện cuối cùng của người đã khuất: một lời xin lỗi chưa kịp nói, một món đồ chưa thể trao tay, một nỗi ân hận còn khắc sâu trong tâm khảm.
Giữa ranh giới của sự sống và cái chết, giữa thực tại khắc nghiệt và thế giới tâm linh đầy day dứt, Hà Tứ Hải dùng đôi tay chai sạn vì lao động để xoa dịu những linh hồn. Mỗi một di nguyện được hoàn thành không chỉ là sự giải thoát cho người đã khuất, mà còn là một lần tự chữa lành cho chính anh.
Đây không phải là câu chuyện về anh hùng thay đổi thế giới, mà là hành trình của một người bình thường dùng sự ấm áp của mình để vá lại những mảnh vỡ nơi trần thế, chứng minh rằng điều phi thường nhất đôi khi lại đến từ một trái tim bình dị nhất.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận