
Năm Thiên Bảo thứ mười, triều đại Bắc Tề.
Bên dòng sông Chương, Lưu Đào Tử vẫn như thường lệ quăng lưới bắt cá, nào ngờ đâu hắn lại sắp bị cuốn vào một vòng xoáy lịch sử đen tối và ma quái nhất.
Trên đỉnh kim điện, vị hoàng đế Cao Dương điên loạn dùng xương người làm đàn tỳ bà, gảy lên những khúc ca ai oán. Tiếng đàn thê lương vang vọng khắp đất trời, kéo theo đó là vô vàn những sự kiện kỳ quái, hoang đường, khủng khiếp và tuyệt vọng bắt đầu lần lượt diễn ra.
Khi tiếng hát của bạo chúa hòa cùng tiếng đàn xương trắng, đó cũng là lúc bức màn của một thiên truyện lạ được mở ra.
Đây là một khúc ca về sự tuyệt vọng, một bản trường ca của những điều kỳ dị. Chào mừng đến với tấn bi kịch của nhà Bắc Tề.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận