
Cổ ngữ có câu: “Quan Tây xuất tướng, Quan Đông xuất tướng.”
Hòa Yến là một tướng tinh trời sinh.
Nàng thế thân huynh trưởng, bao năm chinh chiến sa trường, bình định Khương Tây, dẹp yên Nam Man. Thế nhưng, khi huynh trưởng khỏi bệnh, công thành danh toại, nàng lại phải lặng lẽ lui về, gả cho người khác.
Sau khi thành thân, nàng chẳng những không được phu quân yêu thương mà còn mắc phải bệnh lạ, đôi mắt dần mù lòa. Vị tiểu thiếp xinh đẹp đứng trước mặt, giọng nói dịu dàng mà tàn nhẫn: “Chén thuốc độc làm mù mắt ngươi là do trưởng bối trong tộc đích thân dặn dò mang đến. Chỉ có người chết mới giữ được bí mật, ngươi còn sống… chính là mối đe dọa lớn nhất đối với họ!”
Một đời danh tướng, nữ trung hào kiệt, cuối cùng lại chết trong tay một ả đàn bà ngu xuẩn vì những tranh đoạt nhỏ nhen chốn hậu viện. Thật nực cười làm sao!
Nào ngờ khi tỉnh lại, nàng đã trùng sinh thành con gái của một vị giáo úy ở thao trường – một tiểu thư yếu đuối kiêu kỳ, đang độ xuân xanh rực rỡ.
Công lao của ta, tính mạng của ta, binh quyền của ta, tình cảm của ta! Sống lại một đời, nàng thề sẽ đích thân đòi lại tất cả! Nàng muốn thống lĩnh hùng binh, đường đường chính chính được phong hầu, uy danh vang khắp cửu châu!
Nơi quân doanh sâu tựa biển rộng, trớ trêu thay, ngay khi vừa đặt chân đến, nàng đã đụng phải tử địch kiếp trước – vị thiếu tướng quân trẻ tuổi anh tuấn, người mà thanh trường kiếm sắc bén từng khiến tứ phương kinh sợ.
Nữ tướng tài ba gặp gỡ thiếu niên tướng quân lạnh lùng, họ sẽ cùng nhau viết nên câu chuyện truyền kỳ về hai vị tướng soái trên chiến trường.
Nhập bình luận
Danh sách bình luận