
Trần Tam Thạch xuyên không đến thời loạn thế cuối một triều đại, may mắn có hệ thống "cày cuốc" bên người.
Hắn vốn định đi săn kiếm tiền, sau này tìm đến võ quán học vài đường quyền cước, an phận làm một phú ông bình thường.
Nào ngờ trời không chiều lòng người, quan lại tham lam vơ vét, võ quán ức hiếp bá tánh. Vì mạng sống, hắn đành phải tòng quân nhập ngũ, trở thành một cung thủ.
Từ tiễn thuật (nhập môn), hắn khổ luyện không ngừng đến mức kéo được cung vạn thạch, mỗi mũi tên bắn ra không thể né tránh, ngoài trăm dặm lấy đầu địch tướng!
Từ thương pháp cơ bản của binh sĩ, hắn khổ luyện không ngừng đến Trấn Quốc Long Thương, càng chiến càng mạnh, một thương đứng ngựa, một mình hét lui trăm vạn quân thù!
Nhiều năm sau, Trần Tam Thạch nam chinh bắc chiến, đã sớm thiên hạ vô địch, dưới trướng lại có thêm hai mươi vạn thiết kỵ.
Nhìn đám tướng lĩnh dưới quyền khoác hoàng bào lên người mình, hắn chỉ biết bất đắc dĩ:
"Các ngươi... các ngươi thật sự hại khổ Trẫm rồi!"
Nhập bình luận
Danh sách bình luận